Tập Cận Bình, Xi Jin Ping … hãy cút xéo đi!

Đó là lời sắt sắt thép của Người Việt tại thành phố Adelaide, Úc Châu, noi tinh thần “Nam Quốc Sơn Hà Nam Đế cư”, trong Ngày Tưởng Niệm 50 Năm Hoàng Sa và Tri Ơn 74 Tử Sĩ Việt Nam Cộng Hoà đã hy sinh để bao vệ biên giới và biển đào của Tổ Quốc trước cuộc xâm lăng của Trung Cộng vào ngày 19 Tháng 1 năm 1974, đúng 50 năm trước tính từng ngày.

Cuộc biểu dương đã diễn ra trước tiền đình Quốc Hội, tại thành Phố Adelaide. Tiểu Bang Nam Úc vào lúc 12 giờ trưa trong một ngày nắng ấm.

Dù bận rộn công ăn việc làm tất bật, một số khách bộ hành đi ngang qua cũng đã nghiêm chỉnh dừng chân đứng thế nghiêm khi Quốc Ca Úc và Việt Nam Cộng Hoà trỗi lên. Nhiều người dừng lại để theo dõi các biểu ngữ, thậm chí đứng vào hàng người biểu dương giơ cao tay biểu lộ sự đồng tình.
Không “tưởng rằng đã quên …” như lời một bài hát. Không! Người Việt sẽ không quên, và sẽ không bao giờ quên khi đất nước của mình bị giặc xâm chiếm! Bốn lần Bắc thuộc, gần một ngàn năm đô hộ, Người Việt chúng ta vẫn đứng dậy đuổi giặc giành lại quê hương. Vậy thì xá gì 50 năm ngắn như một giấc ngủ trưa? Và đó chính là tâm tư, là lời xác quyết của những người Việt yêu nước, quyết không quay lui!
Một tấm hình bằng nghìn lời nói, Người Việt tại Adelaide xin gửi đến đồng bào khắp nơi những hình ảnh ngày hôm nay để thay cho lời xác quyết chung của toàn thể những người Việt Nam yêu nước kiên cường, cùng với những câu trích trong bài thơ Trả Ta Sông Núi vô cùng sắt thép và bất khuất của cố thi sĩ Vũ Hoàng Chương

Trả Ta Sông Núi
“…
Kìa trận đánh bèo trôi, sóng dập
Sông Bạch Đằng thây lấp xương khô
Những ai qua lại bây giờ
Nghe hơi gió thoảng, còn ngờ quân reo

Gươm chiến thắng trỏ vời Đông Bắc
Hịch vải nêu tội giặc tham tàn
Dựng nhân nghĩa, vớt lầm than
Danh thơm ải ngoại, sấm ran biên thuỳ

Sơn hà mấy độ lung lay
Máu bao chiến sĩ nhuộm say mầu cờ

Tinh thần độc lập nêu cao
Sài lang kia, núi sông nào của ngươi

Ôi Việt sử là tranh đấu sử
Trước đến sau cầm cự nào ngơi
Tinh thần độc lập sáng ngời
Bao người ngã, lại bao người đứng lên
Ngày nay muốn sông bền, núi vững
Phải làm sao cho xứng nguời xưa
Yêu nòi giống, hiểu thời cơ
Bốn phương một ý: phụng thờ giang sơn
Đừng lo yếu, hãy chung hờn
Cần câu đánh giặc từng hơn giáo dài
Trả núi sông ta! lời dĩ vãng
Thiên thu còn vọng đến tương lai
Trả ta sông núi! câu hùng tráng
Là súng là gươm giữ đất đai
Trông lên cao ngất phương trời
Hồn thiêng liệt sĩ bừng tươi sắc cờ.”

Trả ta sông núi từng trang sử
Dân tộc còn nghe vọng thiết tha
Ngược vết thời gian, cùng nhắn nhủ:
Không đòi, ai trả núi sông ta?

Adelaide, 19/1/2024